Thế giới là một cuốn sách, và ai không đi đến những vùng đất mới sẽ chỉ đọc được một trang
Buổi sáng, 22/11/2020, lúc 5h30 phút… Đó là một ngày dài, mệt mỏi vì ăn chơi.
Đoàn xe 26 người, chúng tôi bon bon vẫn trên con đường cũ đến công ty, nhưng dài thêm một đoạn, đi qua những đoạn đường đèo đầy sương và nắng sớm, chúng tôi đến với Tuyệt Tình Cốc.
Đứng giữa nơi đây cảm giác như được thiên nhiên ôm trọn vào lòng, xung quanh là cỏ cây hoa lá, rộn ràng tiếng chim, hai bên lối mòn suối chảy róc rách suốt ngày đêm. Chúng tôi dọc theo đường mòn, đi bộ lên đỉnh núi, cùng nhau ngắm nhìn quang cảnh hùng vĩ mà thiên nhiên ban tặng, rồi lại đắm mình vào dòng nước suối ngọt ngào từ dòng thác cao chảy xuống, cảm giác như được gột rửa mọi lo âu đời thường, chỉ vui vẻ bên nhau nô đùa như những đứa trẻ 2-3 mươi.
Khi nắng đã lên cao, chúng tôi cùng nhau ngồi trên mỏm đá, mọi người thoáng chốc ngồi lặng thinh, thả mình theo dòng nước chảy, ai nấy đều như quên đi dòng đời biên niên.
Lát sau, mọi người về lại chân núi, ổn định sẵn sàng cho những trò chơi team building đầy thử thách. Mọi người đã có khoảng thời gian cùng nhau phấn đấu, cùng nhau tấu hài để dành được những món quà cực kì giá trị. Những trò chơi tập thể đã giúp mọi người xóa tan khoảng cách, dù cho đông người, có nam, có nữ, có già, có trẻ, có xa có gần, có cả David.
Chuyến đi lần này, vừa để cho anh em Data Science giải tỏa stress sau những ngày dài làm việc, vừa là dịp để chia tay những người bạn/ người em intern từ khoa toán trường Đại học Quy Nhơn đã thực tập tại công ty trong vòng 2 tháng qua hoàn thành tốt kì thực tập. Đồng thời cũng là chào mừng David (Data Scientist người Anh, cố vấn của Data Science Group) đến với mảnh đất Bình Định, để định cư và làm việc lâu dài tại TIP.
Bữa tiệc diễn ra giữa bầu không khí hân hoan, có những ly rượu nồng, cùng những khúc ca hay và tiếng cười giòn giã của mọi người giữa chốn rừng núi hoang vu. Sau bàn tiệc, chúng tôi trao nhau những lời chúc ngọt ngào, và nói lời chia tay nhau, nhưng không quên dọn dẹp, sạch sẽ chiến trường.
Cuộc hành trình này đã cho chúng tôi nhiều cảm xúc khác lạ mà ngày thường bận rộn chúng tôi đã quên đi mất. Đó là những khoảng lặng thinh giữa đất giữa trời, xua hết đi bộn bề cuộc sống, đó là những tiếng cười khi chúng tôi nô đùa bên nhau, và đó cũng là những giọt kỷ niệm thoáng đọng lại trong ký ức của mỗi người.
Ghi lại chút kỉ niệm ngày ta đi bên nhau
Lưu, Quy Nhơn, 24/11/2020