Nhật ký · 28/08/2020 1

Còn những dòng này, tôi viết về bản thân mình

Re: Những dòng này, tôi viết về em

Tôi viết như tuổi 40, yêu như tuổi 20, và sống như một đứa trẻ chưa từng trải qua giông bão cuộc đời

Tôi chật vật tìm kiếm cảm xúc cho cuộc sống nhạt màu của mình. Đôi lúc, tôi cố gặm nhấm những nỗi buồn còn sót lại đâu đó từ lâu. Và rồi em đến, thổi vào cuộc sống của tôi những bụi màu lấp lánh, vẽ vào đời tôi đầy kỉ niệm. Em cho tôi thấy một bức tranh đẹp đẽ về tình yêu, chỉ có điều nó chưa hoàn thành, và rồi tôi cũng không biết làm sao để vẽ tiếp phần còn lại nếu thiếu em.

Kỷ niệm luôn là thứ đáng trân trọng, không phải vì nó vui hay buồn, mà vì nó là DUY NHẤT - Phan Duy Lưu

Tôi luôn cô đơn, tôi cũng cảm thấy vậy, nhưng quãng thời gian em xuất hiện mới là lúc tôi thấy cô đơn nhất. Cô đơn vì em tìm thấy tôi trong lúc tìm kiếm hình bóng người khác, cô đơn vì em ngồi cạnh tôi mà lòng nhung nhớ một người khác, cô đơn vì tất cả những việc em làm cho tôi cũng là vì một người khác. Tôi xem em là tất cả những gì tôi có, cũng có nghĩa là khi em rời đi, xung quanh tôi sẽ chẳng còn lại gì.

Tôi không trách em, tôi đã nói rồi, những gì đã qua đều đáng trân trọng. Hơn bất cứ gì khác, tôi yêu quý những món đồ cũ, những con đường gắn liền với kỉ niệm, những dòng thơ đượm màu ký ức, và cả người con gái từng làm con tim tôi thổn thức, em.

Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau

Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác

Gom những mảnh tình yêu vỡ nát

Cất vào lòng, ở một góc xa xăm

Tôi là người thích mơ mộng. Tôi thường mơ về cảm giác được nắm tay em, được em dựa đầu vào vai, tôi cũng đã mơ về một tương lai rất xa, nơi mà tôi có một mái ấm cùng với em, được đưa em đi làm mỗi sáng, được em nấu cho những bữa ăn ngon. Tất nhiên, dù giờ em không còn là người tôi hằng mơ nữa, giấc mơ đó vẫn còn, chỉ là người con gái đó không phải em nữa, vì em cũng có giấc mơ của riêng mình rồi…

“Anh không còn ngược nắng để yêu em.

Không bon chen hờn ghen mệt mỏi.

Anh trở về với bộn về cuộc sống.

Lối anh về cũng ngược lối em đi…”

Tôi, giờ đây, vẫn là chàng họa sĩ cặm cụi tìm kiếm nàng thơ cho bức tranh tình yêu của mình. Nhưng tôi mong bức tranh nào có em trong đó cũng sẽ thật đẹp. Lời cuối, tôi muốn nhắn nhủ với em để khép lại trang nhật ký này: Hãy luôn mỉm cười, em nhé.